Cảm nghĩ về đoạn thơ trong bài Ánh Trăng

0

Cảm nghĩ về đoạn thơ trong bài Ánh Trăng

Mời các em học sinh tham khảo thêm:

Nghị luận về một nét đẹp trong phong cách Hồ Chí Minh

Đề bài: Cảm nhận và suy nghĩ của em về đoạn thơ sau:

         ” ….Từ hồi về Thành Phốquen ánh điện , cửa quangvầng trăng đi qua ngõnhư người dưng qua đườngThình lình đèn điện tắtphòng buyn- đinh tối omvội bật tung cửa sổđột ngột vầng trăng trònNgửa mặt lên nhìn mặtCó cái gì rưng rưngNhư là đồng là bểNhư là sông là rừng

(Nguyễn Duy  – Ánh Trăng)

Trong những năm tháng chiến tranh, người lính ở trong rừng làm bạn với trăng.Chiến thắng ,người lính về Thành Phố. Cuộc sống đổi thay. Người lính được sống trong nhà cao cửa rộng « ánh trăng » « tri kỉ » năm nào giờ bổng trở thành « người dưng »

« Từ hồi về Thành Phố quen ánh điện , cửa quan vầng trăng đi qua ng như người dưng qua đường”

Biểu hiện của lối  sống bội bạc đáng phê phán

Nơi Thành phó hiện đại lắm ánh điện , người ta ít khi chú ý đến ánh trăng . Thật bất ngờ, điện mất, từ ngôi nhà nhà thơ đã nhìn thấy vầng trăng tròn xuất hiện, tự nhiên nhớ bai kĩ niệm nghĩa tình để thức tĩnh lương tri con người.

« Thình lình đèn điện tắt phòng buyn- đinhtối om vội bật tung cửa sổ đột ngột vầng trăng tròn”

Trong phút chốc, sự xuất hiện đột ngột của vầng trăng làm ùa dậy trong tâm trí nhà thơ bao kỉ niệm năm tháng gian lao , bai hình ảnh của thiên nhiên . Nhà thơ thấy «  rưng rưng » :

      « Ngửa mặt lên nhìn mặt|có cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểNhư là sông là rừng »

     Từ rưng rưng  diễn tả nỗi xúc động đang dâng trào trong lòng  tác giả làm cho nước mắt cứ chực trào ra. Một thoáng quên đi vầng trăng tình nghĩa để rồi lại nhớ hơn những kĩ niệm đã qua.

C) kết bài :

Leave a comment