Top 10 bài thơ về tình yêu dang dở, chia lìa hay nhất
Contents
Tình yêu đích thực là điều rất thiêng liêng và tuyệt vời trong cuộc sống. Ai chẳng muốn tình yêu của mình đâm chồi nảy lộc, nhưng chia tay rồi biết làm sao. Những bài thơ tình chia tay mang đến cho chúng ta những cảm xúc day dứt khôn nguôi. Review.tip.edu.vn mỗi ngày hi vọng sẽ giới thiệu đến các bạn nhiều bài thơ hay và ý nghĩa. Hôm nay các bạn hãy cùng toplist điểm qua những bài thơ hay nhất về tình yêu dang dở và chia tay nhé.
CHẤM DỨT
Tình yêu này tôi trả lại cho bạn
Là kết thúc của một câu chuyện tình dang dở
Bỏ những điều bạn đã hứa
Tìm bình yên cho nửa sau
Sẽ ổn thôi … nó sẽ sớm bị lãng quên
Vì tình yêu đã phai nhạt theo năm tháng
Những ngọt ngào trong quá khứ giờ đã thành dĩ vãng
Yêu dấu mất dần đi, để lại bao đắng cay
Tôi hỏi anh ấy tại sao trái tim anh ấy lại thay đổi. !?
Người đã quên bao ngày mình đã từng yêu
Lời nói của bạn là hơi thở của tôi
Tại sao tình yêu mất đi mãi mãi
Cho đến bây giờ, chúng ta là gì của nhau?
Chỉ có nỗi đau, tình yêu buồn
Những kỷ niệm cũ không ai có thể thu thập được
Ai buồn nước mắt tràn mi ..!?
Sau khi hết đau, hãy bước đi
Lặng lẽ, mình chia tay trong thanh thản
Tình xưa giờ tan nát cõi lòng
Tôi cho mọi người những mảnh vỡ … !!
Nguồn: Sưu tầm
TRULY TÌNH YÊU
“Một cuộc đời, một cuộc đời, một tình yêu đích thực”
Một người yêu và nhớ … một người im lặng
Thử hỏi tại sao thế giới trái phải?
Lời yêu thương gieo vào ai?
Giá như chúng ta đừng gặp nhau giữa cuộc đời
Đừng đưa ra những ánh mắt ngọt ngào
Đừng hẹn hò nhau trong mùa héo tàn
Thì chắc một trái tim dại khờ không đau!
Nơi nào mùa hè rơi và mặt trời chiếu sáng
Bầu trời xám xịt
Gió thổi và mưa đến khóc
Đôi vai gầy buồn!
Tôi tự hỏi đã bao nhiêu mùa trôi qua
Sao bóng người yêu không nhạt?
Đã thử xóa nhiều lần – không xóa được!
Trái tim sầu muộn – xót xa ngậm ngùi!
Giá như cuộc đời đừng có sợi tơ tình yêu
Không làm phai đôi má nhợt nhạt và đôi môi hồng
Không chia tay – tạm biệt đau đớn
Không một chân thành – hãy khóc Đệ Duyên!
Thơ: Đồng Anh Liễu
BỊ HỎNG
Tình không tròn nên duyên ta dang dở.
Ước mơ không thành hiện thực nên cặp đôi chia tay
Từ nay, chúng ta hãy nói lời chia tay mãi mãi
Phải quay lại theo hai hướng.
Tiếc nuối một thời bên nhau với bao ước mơ
Chúc cả đời sánh bước bên nhau dù giông bão
Dù xa nhau nhưng chúng ta không thay lòng đổi dạ
Ai nghĩ đó chỉ là một giấc mơ?
Nó đã kết thúc, xin vui lòng không chờ đợi
Đừng qua nhà làm phiền nhau
Đừng quên đặt câu hỏi về ngày gì
Buông tay cho thanh thản!
Những ngôi sao và mặt trăng lãng mạn đã qua rồi
Gió lang thang mang theo hương hoa
Mây buồn chiều vẫn đẹp.
Mưa tầm tã là cả một trời mộng mơ
Từ nay giữa sóng gió
Chúng ta đang ở phía đối diện của con đường
Đừng buồn, đừng trách giận để thêm đau
Những chân trời mới đang chào đón những người đến.
Thơ: Hạnh Ngọc
TÔI TIẾP TỤC ĐI
Tôi biết rằng bàn tay này rất nhỏ
Vì vậy, tôi không thể giữ bạn mãi mãi
Cuộc sống còn dài với những ước mơ tương lai
Đi thôi, đừng ngoảnh lại
Hãy nhìn nó như một kẻ ngốc nghếch một lần
Lạc chân vì tình yêu
Tôi tiếp tục tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình
Để hồn không buồn sầu.
Kỉ niệm nào bạn muốn quay lại bây giờ?
Vị ngọt mà chúng ta đã từng trao
Để bước đời tôi không thấy chênh vênh
Đừng ngại chào đón một tình yêu mới
Anh cứ đi đi … anh sẽ không giận đâu
Đừng đổ lỗi và đổ lỗi cho nhau
Nhưng trái tim tôi có chút nghẹn ngào
Khi vẫy tay chào người đã từng là tất cả
Tôi chỉ mong rằng cuộc sống không tàn nhẫn
Mang lại nụ cười của bạn
Những giấc mơ ngọt ngào dang dở
Hãy xóa đi … ký ức là gì.
Thơ: Tùng Trần
Không phải tại chúng tôi
Đừng khóc, đó không phải là do chúng ta
Nhưng số phận chia cắt con đường tình yêu
Tất cả những đau đớn bạn nhận được là tất cả
Người ra đi, xin hãy yên nghỉ …
Em biết rằng em làm dâu giá theo chồng.
Bởi vì bạn có nỗi khổ của riêng bạn, tôi hiểu
Đạo hiếu được đặt lên hàng đầu.
Chút tình riêng tư phải khép lại một cách âm thầm …
Chúng ta xa nhau không phải là một sai lầm
Nhưng số phận đã an bài hai người
Đây không phải là trường hợp, tôi thề là tôi đã thất hứa
Vì tình yêu chỉ có thể đến mức này …
Này màu xanh lá cây cao, tại sao lại có người muốn đưa nó lên trưng bày
Tình yêu đôi lứa chia tay dang dở
Để trái tim tình yêu chết mãi từ đây
Sẽ có ngàn kiếp đau lòng …
Chờ kiếp sau không biết bao giờ
Vì vậy, khóc cho tình yêu không trọn vẹn
Vẫn còn đây dư âm của điều ước
Nhưng chúng ta đã xa nhau …
Đừng khóc khi số phận lỡ làng
Vì cuộc sống là con đường vững chắc và ổn định
Cho dù chúng ta không thể bên nhau ngày hôm nay
Nhưng mãi mãi anh chỉ yêu mình em …
Tôi than thở cho số phận, cuộc đời
Gặp nhau và chia tay mãi mãi
Tình yêu đã mất, chỉ còn lại nỗi đau
Tình yêu phôi thai không phải lỗi của chúng ta.
Nguồn: Sưu tầm
chưa hoàn thiện
Tôi không thể thực hiện lời thề cũ của mình
Trái tim vẫn còn trong giấc ngủ tình yêu
Hạ thu bến đợi dáng thuyền
Nắng chiều nay ngập tràn tình yêu màu tím.
Nơi mà thời gian vẫn cách nhau một trăm năm
Nếu hai mươi linh hồn biết rằng họ vẫn sẽ đi
Nhưng tình yêu tan vỡ đã làm tan vỡ một mảnh trái tim
Vì vậy, do dự để tìm một cái gì đó còn sót lại
Sang thu, trời lại mưa bất chợt.
Ngòi bút nghiêng làm lòng ta xao xuyến
Tìm kiếm tình yêu và khao khát một nụ hôn nồng nàn
Ngọn lửa tình yêu của anh bùng cháy trong căn phòng
Ồ! Tôi vẫn yêu nhưng tình yêu có hai con đường
Lớp bụi đời thường cuốn trôi nỗi nhớ
Con đường tôi vẫn yêu và nhớ có chồng chéo
Dòng sông của anh có còn vương vấn tình xưa?
Chúng ta đã hết yêu hay tình yêu vẫn còn ngủ yên?
Tại sao lời thề năm xưa không thực hiện được?
Tình yêu chỉ đẹp khi nó vẫn còn tươi cười
Nhưng tôi khao khát được nở một tình yêu …
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
CHÚNG TÔI KHÔNG THỂ…..
Có những sai lầm chỉ có thể quên
Nhưng cuộc sống không thể sửa chữa
Tôi không thể nắm tay bạn một lần nữa
Bởi vì tình yêu đã thực sự chết
Có những sai lầm đã hóa thành tro
Vẫn không thể tan thành mây khói
Trái tim tôi vẫn còn đau
Bởi vì lời nói của bạn quá cay đắng
Có những sai lầm mà tôi nghĩ có thể sẽ phai nhạt
Nhưng năm tháng không dễ xóa
Có chiếc lá khô dường như đã bay theo gió.
Đây hay đó nằm ngay dưới chân tôi
Tôi không thể mang quá khứ trở lại
Thậm chí không thể bắt được bóng của mặt trăng trong nước
Nếu hai bạn không thể đi cùng nhau
Vậy là từ đây phải chia đôi con đường.
Trời lạnh, giấc mơ mờ sương …
Thơ: Nguyễn Lam Yên
Mùa đông trong bạn
Mùa đông đang đến, bạn biết đấy
Chiều nay gió thổi lạnh trong tim.
Nhớ em, ngày đêm anh đợi
Mơ về em, về cùng mùa đông.
Vẫn biết tình ta đã hóa hư vô
Em đã ra đi mãi mãi để theo chồng nơi xa,
Quên đi những năm tháng ngọt ngào
Quên đi hạnh phúc, ngày tháng trôi nhanh.
Giờ cô đơn với nỗi đau
Tôi vẫn mong nhớ, ngày và đêm không bao giờ quên
Vì bạn, tôi sẽ hy sinh
Để tôi được hạnh phúc bên người tôi yêu.
Thơ: Thu Phương
BẠN LÀ GÌ TRONG TRÁI TIM CỦA TÔI
Đến bây giờ tôi mới nhận ra điều đó!
Bạn không là gì trong trái tim tôi
Vậy là em khép lại tình yêu nồng cháy
Nó không phải là dày vò, nó không phải là lo lắng hay bạn mệt mỏi
Đặt một ranh giới – ranh giới giữa hai chúng ta!
Bây giờ tôi nhận ra rằng mọi nỗi đau rồi sẽ qua
Vết thương nào rồi cũng sẽ lành theo năm tháng
Cũng như mây trôi … ngàn kiếp trôi đi
Gió thổi đến đâu… hãy đến đó và thả hồn!
Nhận ra rồi tôi sẽ ngừng chơi
Ngừng chờ đợi một người xa lạ đã từng yêu hết mình
Sẽ cởi mở hơn khi nghĩ rằng mọi người được sinh ra và tất cả mọi người đều chết đi
Thả hồn nhẹ nhàng theo dòng nước, mây trời
Bây giờ tôi nhận ra điều đó, tôi có thể dễ dàng buông bỏ
Không còn những suy nghĩ cay đắng về tình yêu
Tôi sẽ bình yên ngày qua ngày bên cửa
Lặng nghĩ về những điều cũ
Tôi sẽ không đau lòng mỗi đêm
Đừng để cảm xúc của bạn chảy ngược
Và sẽ bình tĩnh vá lại những vết xước
Mà tôi đã vô tình bóp nghẹt tình yêu
Tôi sẽ nhìn mình trong gương mỗi ngày
Nhìn dấu vết thời gian trên mái tóc của bạn
Sẽ mỉm cười bao dung với những điều khiến em mệt mỏi
Đừng khóc, đừng buồn với những vụn vặt tình yêu
Dẫu biết rằng ai sống mà không yêu một lần
Khao khát sâu sắc cho một người xa lạ
Nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng bạn sẽ khác
Đừng nghĩ về bạn nữa
Hãy để bình yên trú ngụ trong trái tim bạn!
Tác giả: Đồng Anh Liễu
CÓ MỘT MÙA HOA GẠO
Tháng 3 hàng năm hoa gạo đỏ trên cành
Cảnh nên thơ, như một bức tranh để đời nhớ mãi.
Trái tim xao xuyến, đan xen những lần dại khờ
Hai người ơi, sao ngại nói!
Chỉ nhìn nhau, với đôi mắt cười
Bí mật tình yêu, cuộc sống lãng mạn phiêu lưu.
Luôn luôn mong ước, số phận sẽ giữ cho bạn công ty
Nắm tay nhau đi về thấy trời xuân.
Trúc Mai hồng thắm, dâng trọn tình yêu
Ở gốc lúa, yêu thương nồng nàn ngàn lần.
Gió nhẹ, cánh hoa bay đẹp
Làng quê yên bình, màu đỏ thẫm bất tận …
Một ngày kia, kẻ thù đến tàn bạo.
Máu và lửa đổ, hiện trường hỗn loạn.
Bối rối, người đàn ông ra trận
Vì Tổ quốc, phó thác hy sinh.
Chiến tranh kết thúc, mặt trời rạng rỡ lúc bình minh
Nhưng người lính, đã hy sinh không trở về.
Hãy yên nghỉ, vĩnh biệt
Cô thôn nữ biết đâu mà biết.
Chung thủy, giữ trọn lời thề
Từng ấp ủ, niềm tin yêu mòn mỏi.
Năm tháng, thì thầm gọi
Vầng trăng mảnh đau thương sẽ trọn đời.
Thanh xuân trôi qua, đã mấy chục năm rồi
Vẫn đợi, người trong mộng.
Tóc bạc, cánh hoa thổn thức
Chờ em về, rưng rưng nhớ người xưa.
Đau lòng, trời mưa vào tháng ba
Còn đâu, mùa xuân đua nhau khoe sắc.
Người ơi, ai còn nhớ đến tâm hồn đau thương này?
Hoa gạo buồn, nhuộm đỏ khắc cốt ghi tâm.
Không lẽ người xưa quay lại tìm?
Mang theo ký ức, chôn vùi theo năm tháng.
Trong tim em từng nỗi đau trong đêm trống vắng.
Phía chân trời, hoa gạo phủ xanh nấm mồ …
Tác giả: Thái Xuân 20/03/2021