Văn biểu cảm – Mẹ

0

Suốt ngày mẹ lủi thủi một mình

Mà con thì cạn nghĩ

Góc vườn chiều vương lối nhỏ

Ngẩn ngơ vạt nắng cuối ngày

Tóc mẹ bạc nhiều mà đôi khi con không hay

Mẹ hay buồn,con mải đi không nhớ

Chiều nay mẹ hồn nhiên như trẻ nhỏ

Khóc cười những chuyện năm nao

Chẳng hiểu sao tim con lệ ứa

Suốt một đời mẹ mong con đừng khổ

Như đời mẹ ngày xưa

Mẹ ơi con biết lấy gi đền lại

Chỉ những câu thơ chan chứa vui buồn

Cũng lấy từ gia tài của mẹ.

Rồi con đi

Biết mẹ lại chờ lặng lẽ

Như một đời mẹ đợi héo mòn

Nhưng chẳng làm sao con khác được

Xin mẹ rộng lòng tha thứ cho con.

Leave a comment