Top 3 Bài văn cảm nhận về nhân vật người anh trong truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi (Tạ Duy Anh) (Ngữ Văn 6) hay nhất

0

“Bức tranh của em gái tôi” là truyện ngắn của tác giả Tạ Duy Anh đạt giải nhì cuộc thi viết “Tương lai vẫy gọi” của báo Tiền văn. Qua câu chuyện về người anh, người chị có năng khiếu hội họa, câu chuyện “Bức tranh của em gái tôi” cho thấy: Tình yêu thương trong sáng, hồn nhiên và nhân hậu của người em đã giúp người anh nhận ra những hạn chế ở bản thân. Mời các bạn cùng tham khảo một số bài văn mẫu về nhân vật người anh trong truyện “Bức tranh của em gái tôi” được Review.tip.edu.vn tổng hợp trong bài viết dưới đây.

Tham khảo # 1

Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” là một tác phẩm xuất sắc của nhà văn Tạ Duy Ánh khi viết về tình cảm gia đình. Khi đọc truyện này, bạn đọc sẽ cảm thấy vô cùng ấn tượng với nhân vật anh trai – nhân vật chính của truyện.

Từ những dòng đầu tiên cho đến những dòng cuối cùng, Tạ Duy Anh đã khéo léo cho người đọc thấy được những diễn biến tinh tế của nhân vật anh trai mình. Lúc đầu, khi nhìn thấy em gái làm sơn, người anh trai nghĩ rằng đó là một trò đùa và đặt cho cô biệt danh “Mèo”. Trong mắt anh trai, em gái Kiều Phương tuy nghịch ngợm nhưng cũng rất đáng yêu.

Một lần tình cờ, chú Tiến Lê – bạn của bố đã phát hiện ra tài năng hội họa của Kiều Phương. Kể từ đó, mọi sự chú ý trong gia đình đều xoay quanh cô. Điều đó khiến người anh không vừa ý và ghen tị với Kiều Phương. Nhiều lúc anh cảm thấy bị cả gia đình xa lánh, không ai quan tâm đến mình và cảm thấy mình thật bất tài. Kể từ đó, tình anh em cũng dần xa cách. Sự mặc cảm và tự hào về người anh diễn ra rất tự nhiên, rất phù hợp với tâm lý lứa tuổi như trẻ thơ. Những hành động nghịch ngợm của tôi khiến anh cảm thấy khó chịu vô cùng.

Đặc biệt là khi Kiều Phương được chú Tiến Lê giới thiệu tham gia cuộc thi vẽ tranh tại trại hè quốc tế, đạt giải nhất. Trong khi mọi người đều cảm thấy vui vì điều đó, thì người anh trai lại càng buồn và bức xúc hơn. Anh tỏ ra hững hờ khi chị gái ôm chầm lấy mình và muốn anh đi cùng nhận giải. Chỉ đến khi người anh nhận ra nhân vật chính trong bức ảnh đoạt giải của Kiều Phương chính là mình. Bức tranh “Em trai tôi” là hình ảnh một cậu bé đang nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Khuôn mặt cậu bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ, toát lên trong tư thế ngồi là niềm mơ ước của tâm hồn trẻ thơ. Điều ngạc nhiên là trong mắt chị tôi lại hoàn hảo đến vậy. Từ ngạc nhiên đến tự hào về tài năng của anh trai. Chính điều đó đã khiến niềm vui và hạnh phúc của người anh chuyển sang xấu hổ. Trong mắt cô em gái, anh trai thật hoàn hảo. Nhưng trên thực tế, chỉ có anh biết anh đang ghen tị với cô em gái nhỏ của mình. Bức tranh của Kiều Phương đã giúp người anh nhận ra lỗi lầm của bạn thân. Tâm trạng của người anh thật phức tạp trước những việc làm cụ thể của người em gái.

Như vậy, với nhân vật người anh, tác giả gửi gắm đến người đọc rằng trước sự thành công hay tài năng của người khác, mỗi người cần vượt qua mặc cảm, tự ti để có được sự tôn trọng và niềm vui từ người khác. từ trái tim. Quan trọng hơn, lòng tốt và sự rộng lượng có thể giúp mọi người vượt lên chính mình. Thật là một lời khuyên tuyệt vời!

Như vậy, Tạ Duy Anh đã rất thành công trong việc khắc họa tâm trạng thất thường của nhân vật. Độc giả khi đọc truyện ngắn này sẽ cảm nhận được những ý nghĩa tốt đẹp mà nhà văn muốn gửi gắm.

Hình minh họa
Hình minh họa

Tham chiếu số 2

“Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh là một trong những tác phẩm viết về tình cảm gia đình. Bên cạnh nhân vật Kiều Phương – một cô gái hồn nhiên, tài năng và tình cảm. Nhân vật người anh – nhân vật chính của truyện đã được nhà văn khắc họa rất chân thực để nói lên suy nghĩ của mình.

Ngay từ đầu, anh trai của Kiều Phương đã rất yêu thương em gái của mình. Biệt danh “Mèo” của Kiều Phương là do anh trai đặt cho. Tuy nhiên, cũng có lúc, người anh cảm thấy “bực mình” khi thấy em gái “lục lọi đồ đạc một cách khoái chí”, thích thú mắng mỏ: “Này, em không để yên cho họ được không? ”Hoặc tò mò” bí mật theo dõi em gái “khi nó làm sơn. Tất cả đã thể hiện tình cảm sâu nặng giữa hai anh em.

Nhưng từ khi họa sĩ Tiến Lê – một người bạn của cha anh đã phát hiện ra tài năng của Kiều Phương. Bác Tiến Lê hết lời khen ngợi cô bé, mọi người trong gia đình từ ông bố đều “sững sờ”, bất ngờ và hạnh phúc khi phát hiện ra tài năng đặc biệt của cô bé, người mẹ hiền thì “không kìm được tức giận”. xúc động “khi nghe và chứng kiến ​​câu chuyện vui này. Chính từ lúc đó, người anh bắt đầu” thấy mình kém cỏi nên bị đẩy ra ngoài “, nhiều lúc ngồi soạn bài” chỉ muốn gục xuống khóc “. Người anh trai cảm thấy vô cùng buồn bã vì cảm thấy mình không có tài năng, rồi bỗng thấy cô đơn khi mọi sự quan tâm trong gia đình đều đổ dồn vào em gái, sự ghen tuông bắt đầu xâm chiếm tâm trí anh trai, rồi hai anh em dần trở nên xa cách, có khi còn lớn hơn. anh trai thậm chí còn “nổi đóa” khi phát hiện ra vấn đề nhỏ nhặt ở em gái.

Đặc biệt là khi nhà văn miêu tả diễn biến tình cảm của người anh khi tả cảnh anh quyết định “nhòm ngó” tranh Mèo – một công việc mà chính người anh từng “khinh bỉ”. Những tiếng thở dài, tranh vẽ của người anh trai cho thấy anh ta bất tài hơn là ghen tị với tài năng của em gái. dễ thương thì giờ hình ảnh đó chỉ khiến anh thêm tức giận dẫn đến hành động mắng Kiều Phương.

Đỉnh điểm là khi cô bé Kiều Phương được tham dự trại hè hội họa quốc tế, niềm vui khi đoạt giải nhất, muốn được anh chia sẻ, ôm cổ thủ thỉ: “Em muốn cả hai cùng nhận giải”, anh ta “kiếm cớ ở giữa đẩy ra”. Chỉ với một vài chi tiết nhỏ nhưng đã có thể lột tả được tâm trạng của người anh lúc này. Chỉ đến khi nhìn thấy bức tranh đoạt giải nhất của em gái, anh mới ngạc nhiên. Trong bức tranh, “Một cậu bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Khuôn mặt cậu ấy dường như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ”. Quá bất ngờ, anh xúc động đến mức “phải bấu chặt lấy tay mẹ”. “Vì tôi ngạc nhiên và bất ngờ. Ngạc nhiên vì tôi cảm thấy người anh trong ảnh quá tuyệt vời, ngoài sức tưởng tượng của tôi. Rồi tôi tự hào vì mình có một người chị có tài và có trái tim nhân hậu. Cuối cùng là tủi hổ cho bản thân”. Sau đó người anh tự hỏi: “Trong mắt anh mình, mình có phải là người hoàn hảo như vậy không?” Cuối cùng, người anh đáp lại mẹ: “Không phải là mình. Đây chính là tâm hồn và lòng tốt của người anh “. Chàng trai cảm thấy mình chưa hoàn hảo, phải nỗ lực vươn lên, yêu thương và trân trọng em gái hơn bao giờ hết.

Như vậy, dưới ngòi bút chân thực của Tạ Duy Anh, nhân vật người anh hiện lên với những tâm trạng thất thường vô cùng chân thực. Từ đó, người đọc cảm nhận được tình cảm hồn nhiên và trái tim nhân hậu có thể giúp con người nhận ra những hạn chế của mình.

Hình minh họa
Hình minh họa

Tham chiếu số 3

Nhà văn Tạ Duy Ánh là một nhà văn trẻ trong thời kỳ đổi mới. Những tác phẩm của anh đã để lại nhiều ấn tượng trong lòng độc giả. Một trong số đó là truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi”. Nổi bật trong tác phẩm là nhân vật Anh đã gợi cho người đọc nhiều cảm xúc sâu sắc.

Câu chuyện xoay quanh nhân vật một người anh trai và một cô em gái có năng khiếu hội họa. Hai anh em rất thân thiết với nhau cho đến khi phát hiện ra tài năng hội họa của người em, người anh ghen tị và trở nên gắt gỏng với anh. Từ đó hai anh em không chơi với nhau như trước nữa. Mãi cho đến khi đứng trước di ảnh của em gái mình, tôi mới hiểu được tâm tư của em, thấy day dứt và xót xa cho em. Từ đây, người anh cũng nhận ra điểm yếu của mình, đồng thời thấu hiểu tâm hồn cũng như tấm lòng nhân hậu của người em.

Câu chuyện được kể ở ngôi thứ nhất với anh trai của người kể. Nhân vật anh trai cũng là nhân vật trung tâm của câu chuyện. Khi thấy em gái làm sơn, người anh trai tỏ thái độ khinh thường và gọi em gái là Mèo. Khi tài năng hội họa của em gái được phát hiện, người anh tỏ ra bất bình và ghen tị với Kiều Phương. Từ đó tình cảm giữa hai anh em không còn khăng khít như trước. Người anh trai coi thường em gái, coi cô là kẻ ăn chơi trác táng; Giờ bỗng dưng tôi thua kém chị gái, đó là điều tôi cảm thấy khó chấp nhận nhất. Sự mặc cảm và tự hào về người anh diễn ra rất tự nhiên, rất phù hợp với tâm lý lứa tuổi như trẻ thơ.

Khi người anh nhận ra nhân vật chính trong bức tranh đoạt giải nhất của Kiều Phương là mình, người anh đi từ ngạc nhiên đến tự hào và cuối cùng là xấu hổ. Thật bất ngờ vì không ngờ đôi mắt của chị mình lại hoàn hảo đến vậy. Tự hào về tài năng của anh tôi, vì sự hoàn hảo của anh ấy trong bức tranh. Bức tranh “Em trai tôi” là hình ảnh một cậu bé đang nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Khuôn mặt cậu bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ, toát lên trong tư thế ngồi là niềm mơ ước của tâm hồn trẻ thơ. Đó là một người anh trong suy nghĩ và trí tưởng tượng của cô em gái. Chính điều đó đã khiến niềm vui sướng, hạnh phúc của người anh chuyển sang xấu hổ. Trong mắt em gái, anh trai là người hoàn hảo, nhưng thực tế thì anh trai chưa làm được điều đáng để em trai nghĩ. Đứng trước di ảnh của cô em gái, người anh đã nhận ra những khuyết điểm của mình và cũng hiểu được tâm tư của cô.

Bức tranh của em gái tôi là một câu chuyện cảm động về tình anh em sâu nặng. Truyện đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả yêu thích tác phẩm của Tạ Duy Anh.

Hình minh họa
Hình minh họa

Leave a comment