Chuyển nội dung bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu sang văn xuôi theo lời kể của tác giả

0

Đề bài: Chuyển nội dung bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu sang văn xuôi theo lời kể của tác giả

Có những nỗi nhớ da diết như nhớ người yêu. Ấy là nỗi nhớ những đêm trăng lên đầu núi, tỏa ánh sáng dịu dàng, êm mát xuống núi rừng thơ mộng. Là nỗi nhớ những chiều nắng trải vàng rực trên nương và những hoàng hôn bản làng chìm trong sương khói, những đêm khuya bập bùng ánh lửa ngóng đợi người thương đi về. Nhớ những ngày củ sắn lùi chia đôi, bát cơm sẻ nửa, tấm chăn sui đắp cùng trong những đêm đông giá rét.

Nhớ những người mẹ nắng cháy lưng, địu con lên rẫy bẻ từng bắp ngô để góp phần nuôi quân đánh giặc. Nhớ những lớp học i tờ mái đầu xanh kề bên đầu bạc, tiếng đánh vần râm ran rộn rã, những buổi liên hoan đồng khuya đuốc sáng, thắm thiết tình quân dân cá nước. Nhớ những ngày tháng ở cơ quan, gian nan là vậy mà chúng tôi vẫn ca vang núi đèo. Nhớ sao tiếng mõ trâu lốc cốc lốc cốc chiều chiều vang xa trong rừng vắng và tiếng chày giã gạo đêm đêm nện cối đều đều suối xa.

Leave a comment