Em hãy tả cảnh đẹp ở vùng cao nguyên đồi núi mà em đã có dịp tham quan
Đà Lạt sương mù! Chỉ nghe nhắc tới tên thôi là ta đã hình dung được phong cảnh nên thơ hữu tình ở thành phố cao nguyên nổi tiếng này rồi.
Cho nên được đi nghỉ mát ở Đà Lạt là điều thú vị của tất cả mọi người. Khi chiếc xe vừa đến địa phận của tỉnh Lâm Đồng là ta đã cảm thấy khoan khoáỉ ngay bởi khí hậu mát lạnh của nó. Những con đường mỗi lúc một lên cao, tốc độ xem cũng giảm dần bởi phải lên dốc, qua đèo. Hai bên đường cảnh vật thật hùng vĩ. Một bên là vách núi, một bên là thung lũng sâu, cây cối rậm rạp, lần đầu đến đây mấy ai mà không khỏi lo sợ.
Cảnh Đà Lạt cuôn hút em không phải là những dinh thự cổ kính hay nhừng ngôi biệt thự sang trọng kiến trúc tân thời, không phải là thành phố đông nghẹt cả du khách, mà Đà Lạt làm em say mê chính bởi vẻ đẹp hùng vĩ của những dòng thác: Thác Prenn tuôn nước ào ạt, sủi bọt trắng xóa như những tràng pháo tay kéo dài chào đón khách tứ phương đến thăm Đà Lạt. Thác Datanla từ xa nghe tiếng suối róc rách vui tai mà phải trèo lên, tuột xuống hàng mấy trăm thước, mới tới trung tâm của thác. Đến nơi đây mỏi gối, chân run, nhưng cảnh đẹp và không khí mát lạnh của hơi nước tỏa ra làm ta quên mệt mỏi. Dòng thác Cam li thì thật hiền hòa. Một dòng suổi nhỏ chảy qua. Ở đây vẻ đẹp của thiên nhiên lại được bàn tay của con người trang điểm nên vẫn thu hút được mọi người. Nhưng có lẽ uy nghi nhất là thác Đambri. Lần đầu đến đây em có cảm giác như mình lạc vào cảnh tiên. Từ trên cao nước tuôn xuống trắng xóa lấp lánh ánh bạc. Hơi nước tỏa khắp nơi. Nước như tấm lụa trắng bay bay hay là một dòng bạc đang chảy? Em thật sự cảm thấy con người thật nhỏ bé trước thiên nhiên. Nước phun như mưa rơi lên tóc, lên vai áo ấm của mọi người lấp lánh như những hạt kim cương nhỏ li ti. Leo lên những bậc tam cấp mỏi cả chán là đầu nguồn của dong thác, ta lại gặp một dòng sông nhỏ bắc ngang qua là một cái cẩu treo thật đẹp. Cảnh vật ở đây vừa hùng vĩ, vừa nén thơ hữu tình. Từ đó em mới hiểu ra tại sao những người đi Đà Lạt về họ nói với nhau rằng: “Đến Đà Lạt mà khống ghé Dambri thì xem như chưa biết thế nào là cảnh đẹp của thác, thật là uổng phí một chuyến đi”.
Bên cạnh vẻ hùng vĩ, uy nghi của thác, Đà Lạt lại kiêu sa mĩ miều bởi những màu sắc rực rỡ đầy quyến rũ của các vườn hoa. Nơi đây đúng là xứ sở của hoa hồng đủ loại, đủ màu sắc, lại thêm cúc, bất tử, loa kèn, hoa tuylíp, lay ơn và các loại hoa khác nữa. Nó tô điểm cho Đà Lạt thêm đài các, quý phái như một nữ hoàng. Dường như nhà ai cũng có hoa. Nơi nào cũng có hoa, cả hoa dại bên đường cũng làm đẹp mắt mọi người.
Vẻ đẹp nổi bật ấy lại được làm nên bởi các phông màu xanh của cỏ cây, của rau quả. Đồi Cù như thảm cỏ nhung mịn màng, những triền đồi quanh thành phố là cả một màu xanh của rau cải. Bên đường trong các vườn hoa, các biệt thự là những hàng liễu rũ.Ở thung lũng tình yêu là cả những đồi thông bạt ngàn…
Bầu trời Đà Lạt mù sương, cả thành phố chìm trong một không gian mờ ảo, mơ màng lúc hoàng hôn và cả lúc bình minh vừa hé. Ông mặt trời buổi sớm không kịp vén màn sương. Có lúc sương mù dày đặc không nhìn rõ cảnh vật làm em có cảm giác như mình đang lạc vào chốn bồng lai nơi thượng giới, ở nơi đây dường như mặt đất và bầu trời rất gần nhau. Mây bay là đà trên ngọn cây, trên đỉnh đồi. Quả thật Đà Lạt đã làm em ngất ngây!
Phải nói là phong cảnh Đà Lạt cũng như con người Đà Lạt đều có sức hấp dẫn mọi người. Những cô gái Đà Lạt má đỏ hây hây mấy ai mà chẳng thích nhìn. Lại còn giọng nói ngọt ngào hiếu khách của các chị bán hàng nữa chứ!
Sau một chuyến tham quan thành phố cao nguyên Đà Lạt, em cứ xao xuyến mãi trong lòng. Hình ảnh những dòng thác, những vườn hoa, những đồi thông như ở mãi trong tâm trí em. ôi Đà Lạt mến yêu!