Review sách Ngang Qua Thị Trấn Ngàn Mây

0

Ngang Qua Thị Trấn Ngàn Mây
Tác giả: Trương Gia Giai

Review sách:
“Ngang Qua Thị Trấn Ngàn Mây” – cuốn tiểu thuyết gây xúc động mạnh về tình yêu quê hương và gia đình đứng đầu BXH trên khắp các diễn đàn văn học TQ.

Ở nơi nào đó trên thế giới này, ẩn khuất sau đám mây mù bạt ngàn, một bên là núi, một bên là biển, có một thị trấn nhỏ tựa như một vùng đất thần tiên hay xuất hiện trong những câu chuyện được kể nghe suốt thời thơ ấu. Đó chính là thị trấn với cái tên bay bổng: trấn Ngàn Mây.

Cuốn sách mở đầu bằng một khung cảnh mùa hè rực rỡ, nơi thị trấn nhỏ êm đềm mọc đầy hoa cát cánh. Có một anh chàng Lưu Thập Tam vừa thất tình vừa thất nghiệp, mượn rượu giải sầu trong phòng trọ, cuối cùng bị bà ngoại (nay đã ngoài tuổi bảy mươi) lái máy kéo hơn 200 cây số “bắt cóc” về nhà. Kể từ đó, mọi thứ dần ngược về quá khứ, băng qua từng mốc thời gian, tác giả khéo léo dẫn dắt để chúng ta khám phá câu chuyện về cuộc đời của Lưu Thập Tam, đồng thời cảm nhận được những điều đẹp đẽ nhất của sinh mệnh sau bao bộn bề, trắc trở.

Cậu bé Lưu Thập Tam sinh ra và lớn lên ở thị trấn Ngàn Mây. Cậu sống cùng bà ngoại, trong một quán tạp hóa nhỏ. Quán tạp hóa Oanh Oanh với hàng hóa chồng chất theo năm tháng; bà ngoại nghiện hút thuốc, có sở thích là chơi mạt chược và biết đủ mọi thứ trên đời; thằng bạn chí cốt Ngưu Đại Điền béo ú và cả cô bạn Trình Sương xinh xắn nhưng hết sức lưu manh… dường như đó là tất cả những điều góp phần làm nên tuổi thơ của Lưu Thập Tam – vừa ngọt ngào, êm đềm, vừa vui nhộn, tinh ranh.

Ngay từ thuở nhỏ, Lưu Thập Tam đã luôn chăm chỉ, cần cù, nỗ lực phấn đấu với khát khao sau này sẽ thi đỗ vào Thanh Hoa, Bắc Đại; lên thành phố gây dựng sự nghiệp, lấy vợ sinh con, báo hiếu bà ngoại. Thế nhưng năm tháng như dòng nước chảy trôi, tuổi thơ êm đềm nơi thị trấn quanh năm mây phủ dần lui về phía xa, đứng trước ngưỡng cửa trưởng thành, Lưu Thập Tam bắt buộc phải đối diện với những thăng trầm, bi thương và mất mát.

Sau khi tốt nghiệp, cậu hăng hái bước chân vào xã hội, nhưng liên tiếp gặp phải gian nan: không có tiền của hay quan hệ, chỉ dựa vào mồ hôi và cố gắng, dù có bán mạng cũng chẳng đổi lấy được một công việc mơ ước, đáng để hài lòng. Cậu thiếu niên với hai bàn tay trắng, chỉ có thể trao tặng cho cô gái mình yêu thương một trái tim chân thành, nhưng đáng buồn thay, tình yêu nồng nàn cũng chẳng thể nào so bì với tiền tài quyền thế.

Người mẹ chưa một lần xuất hiện trong cuộc đời của cậu, mối tình đầu không tránh khỏi chia ly, bà ngoại và Trình Sương lần lượt qua đời, dường như tất cả những điều quý giá nhất đều lần lượt rời xa cậu. Lưu Thập Tam của tuổi ấu thơ vui vẻ, hạnh phúc bao nhiêu, thì một Lưu Thập Tam của tuổi trưởng thành lại gánh chịu bấy nhiêu đau khổ và tuyệt vọng.

Dù đã nỗ lực đến đâu đi chăng nữa, nhưng ước mơ thuở bé vẫn ngày một xa xôi, cuối cùng chỉ còn một mình Lưu Thập Tam cô độc mà kiên cường bước đi trên con đường phía trước.

Trong thế giới của Lưu Thập Tam, bà ngoại không chỉ là người thân duy nhất trên đời, mà còn là nhà, là quê hương, là trụ cột tinh thần của cậu. Bà ngoại Vương Oanh Oanh dựa vào việc kinh doanh quán tạp hóa, tảo tần bươn chải bao nhiêu năm để nuôi cậu khôn lớn thành người. Có thể nói, bà ngoại là nhân vật độc đáo nhất và ấn tượng nhất trong tuyến nhân vật của “Ngang qua thị trấn Ngàn Mây”. Dưới ngòi bút của Trương Gia Giai, Vương Oanh Oanh là một cụ bà khỏe khoắn, dẻo dai, giảo hoạt, hài hước, độc miệng, nấu ăn ngon, không có gì mà bà không thể làm được. Vương Oanh Oanh chưa bao giờ để cho gánh nặng cuộc sống vùi dập, chèn ép mà ngược lại, bà vượt lên tất cả bằng sự phóng khoáng, kiên cường, thông thái và nhất là một nụ cười hóm hỉnh bông đùa luôn hiện hữu trên gương mặt già nua.

Cuộc đời của Lưu Thập Tam trải qua bao sóng gió, mất mát và tuyệt vọng, nhưng ẩn chứa bên trong sự bi ai và nước mắt ấy lại là những tia sáng rực rỡ của niềm tin và sự chân thành. Dù quãng thời gian bầu bạn bên nhau ngắn ngủi, nhưng bà ngoại Vương Oanh Oanh và cô bạn gái Trình Sương đã để lại những kỷ niệm đẹp đẽ nhất trong trái tim và ký ức của cậu: “Trong ấm áp có tuy bi thương, trong bi thương lại ngập tràn những hy vọng.” – Đây chính là sự tàn nhẫn dưới ngòi bút của Trương Gia Giai, đồng thời cũng là sự dịu dàng và ấm áp của anh, vỗ về những trái tim đang phải gắng gượng vượt qua từng vết thương đến từ sự trưởng thành.

Bất cứ ai trong số chúng ta, trong tim đều có một thị trấn Ngàn Mây yên ả dịu dàng; cũng từng khát khao được một lần đặt chân lên đó, từng ao ước một lần đắm mình vào cái an yên, bỏ xa những xô bồ cát bụi, ngày ngày vô tư vui vẻ sống.

Theo: Hội những người đam mê truyện ngược

Leave a comment