Soạn bài Tóm tắt văn tự sự
TÓM TẮT VĂN BẢN TỰ SỰ
(Dựa theo nhân vật chính)
a) Xác định nhân vật chính của truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy.
Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy có ba nhân vật chính là An Dương Vương, Mị Châu và Trọng Thủy
b) Tóm tắt truyện dựa theo nhân vật An Dương Vương
Ta là vua nước Âu Lạc họ tên là Thục Phán. Ta cho xây thành ở đất Việt Thường nhưng hễ đắp tới đâu lại lở tới đấy. Một hôm có cụ già từ phương đông tới nói: Sẽ có sứ Thanh Giang đến giúp vua xây thành.
Hôm sau ta mừng rỡ cho người ra đón mới biết sứ Thanh Giang là một con rùa vàng.
Thành xây nửa tháng thì xong, vững chãi và kiên cố. Trước khi về biển, rùa vàng còn tháo vuốt đưa cho ta làm lẫy nỏ thần chống giặc. Có thành cao, hào sâu lại có nỏ thần, ta rất nhiều lần đã đánh cho quân của Triệu Đà đại bại.
Đà không dám đối chiến, bèn xin hoà và cho con trai là Trọng Thủy sang cầu hôn. Ta đồng ý gả con gái Mị Châu, lại cho cả Trọng Thủy ở lại Loa Thành làm rể. Có được cơ hội tốt, Trọng Thủy bên dụ dỗ Mị Châu cho xem nỏ thần rồi đánh tráo ngay lẫy nỏ.
Quân Triệu Đà phá được nỏ thần bèn ồ ạt tấn công. Ta trong khi ấy cậy có nỏ Liên Châu vẫn điềm nhiên ngồi đánh cờ. Loa Thành bị vỡ, ta bèn mang theo con gái chạy xuống phía Nam. Thế nhưng cùng lúc ấy Trọng Thủy lại theo dấu lông ngỗng mà Mị Châu rắc ở đường đuổi theo. Cùng đường, lại nghe sứ Thanh Giang nhắc nhở “Giặc ở ngay sau nhà vua đó”, ta bèn tuốt kiếm chém Mị Châu rồi cầm rừng tê bảy tấc rẽ nước xuống biển.
c. Tóm tắt truyện theo nhân vật Mị Châu:
Ta tên Mị Châu là con gái của Vua nước Âu Lạc, An Dương Vương Thục Phán. Nhân việc Triệu Đà thua trận xin cầu hoà và muốn được cho con trai sang ở rể, ta được vua cha thuận ý gả cho Trọng Thủy.
Ta rất mực yêu chồng lại ngây thơ khờ dại nên đã vô ý đem bí quyết nỏ thần ra nói với người chồng gián điệp. Có được nỏ thần, Trọng Thủy muốn xin về và nói với ta: Sau này, nếu có gặp cảnh biệt li thì cứ theo dấu chiếc áo lông ngỗng của thiếp mà tìm.
Trọng Thuỷ về nhà, rồi cùng cha đem đội quân sang đánh. Loa Thành đại bại, ta theo cha chạy xuống phương Nam nhưng vừa đi ta lại vừa rắc lông ngỗng làm dấu cho Trọng Thủy. Chạy ra bờ biển vua cha nổi giận tuốt gươm ra chém. Trước khi chết, ta còn khấn: Nếu có lòng phản nghịch thì khi chết đi nguyện biến thành cát bụi, bằng không thì xin được biến thành châu ngọc để rửa sạch mối nhục thù. Ta chết, máu chảy xuống biển, trai sò ăn phải đều biến thành hạt châu. Xác ta được ta đem về mai táng ở Loa Thành, Trọng Thủy thương nhớ ta, sau đó cũng lao đầu xuống giếng mà chết. Người đời sau mò được ngọc ở biển Đông đem về giếng ấy mà rửa thì ngọc càng thêm sáng.
d) Cách tóm tắt văn bản tự sự theo nhân vật chính:
-Đọc kĩ văn bản, xác định nhân vật chính.
– Chọn các sự việc cơ bản xảy ra với nhân vật chính và diễn biến của các sự việc đó.
– Tóm tắt các hành động, lời nói, tâm trạng của nhân vật theo diễn biến của các sự việc.
III. Luyện tập
Câu 1.
a. Xác định phần tóm tắt văn bản Chuyện người con gái Nam Xương. Mục đích tóm tắt ở (1) và (2) có gì khác nhau?
– Bản tóm tắt 1 (truyện thơ Tiễn dặn người yêu) là tóm tắt toàn bộ câu chuyện để người đọc nắm bắt và nhớ được cốt truyện.
– Bản tóm tắt 2 (Chuyện Người con gái Nam Xương) được bắt đầu từ “Chàng Trương đi đánh giặc… đến không kịp nữa” nhằm dùng làm dẫn chứng để làm sáng rõ ý kiến.
b. Cách tóm tắt ở (1) và (2) khác nhau như thế nào, vì sao?
Do tùy thuộc vào mục đích mà tóm tắt lại toàn bộ hay chỉ tóm tắt một đoạn. Bản tóm tắt (1) tóm tắt lại toàn bộ câu chuyện, còn bản tóm tắt (2) chỉ tóm tắt lại một đoạn truyện.
Câu 2.
Cha ta là Triệu Đà nhiều lần cất quân đánh sang Âu Lạc những điều thất bại bèn sai ta sang hỏi Mị Châu để cầu hoà. Sau khi An Dương Vương đồng ý gả Mị Châu, ta xin ở lại Loa Thanh để chờ có cơ hội dò xét “bí quyết’ đánh giặc của An Dương Vương. Một hôm trong khi nói chuyện, ta dỗ Mị Châu cho xem trộm nỏ thần. Xem xong, ta ngầm làm một cái lẫy nỏ khác thay vuốt vàng rồi xin phép vua Thục Phán được về phương bắc thăm cha. Trước khi ra đi, ta còn cùng với Mị Châu hứa hẹn: nếu sau này lỡ chẳng may li tán thì cứ theo dấu lông ngông rứt ra từ chiếc áo của Mị Châu mà tìm.
Ta về phương Bắc chế nỏ rồi cùng cha kéo quân xuống phương Nam. Thế quân đang mạnh lại gặp lúc An Dương Vương có ý chủ quan nên chẳng mấy chốc quân của ta đã chiếm được Loa Thành. Không thấy vợ ở trong thành, ta tức tốc phi ngựa theo dấu lông ngỗng mà đuổi theo. Thế nhưng đến sát bờ biển, ta đã thấy Mị Châu đã chết tự bao giờ. Ta ôm xác nàng đem về Loa Thành an táng. Một hôm trong khi đi tắm, ta nhìn thấy bóng dáng Mị Châu dưới nước bèn cứ thế lao đầu xuống giếng mà chết. Người đời sau đồn rằng đem nước ở giếng này mà rửa ngọc minh châu thi thấy ngọc cứ ngày một sáng thêm lên.
Câu 3: Tóm tắc truyện Tấm Cám theo nhân vật Tấm.
Ta là Tấm, mồ côi cha từ nhỏ. Ta phải sống cùng với mụ dì ghẻ và cô em gian ác. Trong mọi việc, ta luôn là người phải chịu thiệt thòi. Đi bắt tôm bắt tép, ta bị Cám lừa trút hết giỏ tép đầy. ta nuôi được con cá Bống, mẹ con Cám lại lừa giết thịt ăn. Ngày nhà vua mở hội, mụ dì nghẻ lại lấy gạo và thóc trộn lẫn với nhau bắt ta nhặt xong mới được đi xem. Trong tất cả những lần như thế ta đều được Bụt hiện lên an ủi và giúp đỡ. Nhờ có Bụt, ngày hội ta có quần áo đẹp, khăn đẹp và giầy đẹp. Đi xem hội, ta sơ ý đánh rơi mất chiếc giầy nhưng cũng may nhờ chiếc giầy ấy, ta trở thành hoàng hậu. Ghen ghét, mẹ con Cám lập mưu giết ta rồi đưa Cám vào cung để thế chân. Ta chết, biến hoá nhiều lần thành: chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửa. Mỗi lần như thế lại là một lần ta bị mẹ con Cám lập mưu hãm hại. Cuối cùng ta biến thành quả thị, âm thầm giúp việc nấu cơm, quét dọn cho bà hàng nước. Nhưng rồi bà cụ cũng phát hiện ra. Bà xé tan vỏ thị và thế là từ đấy ta sống cùng bà. Một hôm nọ vua đến quán này uống nước, ăn miếng trầu cánh phượng, vua thấy quen và thế là vua nhận ra ta. Ta thẳng tay trừng trị mẹ con nhà Cám rồi trở lại cuộc sống hạnh phúc bên vua.
Giaibaitap.me