Top 10 Bài thơ về thời gian hay nhất

0

Thời gian có thể cuốn trôi tuổi trẻ, lấy đi tuổi thanh xuân rực rỡ nhất của mỗi người, có thể chữa lành mọi vết thương, làm phai mờ mọi kỉ niệm… Và dưới đây Review.tip.edu.vn xin giới thiệu đến các bạn những bài thơ về thời gian hay nhất

Thơ Không Tên Số 1

Không cần phải buồn khi bạn là duy nhất
Bạn bè dần dần rủ nhau đi lấy chồng
Chỉ cần thêm thời gian, tôi chỉ chờ đợi
Một ngày không xa hạnh phúc sẽ tìm đến bạn.

Đó là tình yêu, cô gái bé nhỏ của tôi!
Cái gì đến nhanh quá, dễ đi cũng dễ
Con người chẳng kém gì tuổi trẻ
Đừng để phí vài lần lỡ làng.

Hãy mỉm cười và chờ đợi một ngày vàng
Đủ duyên đủ chờ tình yêu gõ cửa
Khi hai bốn tiếng không đủ cho nỗi nhớ
Hãy mở rộng trái tim để yêu thật lòng.

Đừng tự hỏi bạn sẽ hạnh phúc như thế nào
Vì tình cảm là thứ không thể cân đo đong đếm
Bởi vì tình yêu không phải là một khoảnh khắc chiêm nghiệm
Hãy yêu như mọi thứ vừa mới bắt đầu!

Không cần phải buồn khi bạn là người yêu tiếp theo
Vì tình yêu dù ở đâu cũng là chính nó
Nên em đừng buồn
Vẫn sẽ có tình yêu em dành cho riêng mình.

– Kỷ lục khắc –

Thơ Không Tên Số 1
Thơ Không Tên Số 1
Thơ Không Tên Số 1
Thơ Không Tên Số 1

Thơ Không Tên Số 2

Tất cả chúng tôi đều hạnh phúc
Như một lý do đơn giản trong chuẩn mực của cuộc sống
Mỗi người nắm một bàn tay rất khác nhau
Lại mơ về những viễn cảnh xa xăm….

Tôi vẫn như mọi khi trong những phút thảnh thơi
Tìm mình trong thơ xưa
Dường như cô đơn không bao giờ là đủ
Vì vậy, tôi vẫn cảm thấy buồn về quá khứ.

Tôi đã có một chuyến đi dài cho riêng mình
Thành thật một lần nữa với một người rất khác
Sau chuyến tàu anh- em đã từng lạc lối
Em tôi bây giờ, có lẽ đã khác thật rồi.

Tôi thực sự, chỉ là một chút hoài niệm
Bởi vì một số thứ không thể giống nhau
Con đường tương lai chỉ cần một người
Một người bên tôi vẫn như cũ, vẫn như cũ.

Chúng tôi:
Rồi bạn sẽ có nơi riêng để gọi là nhà
Háo hức trở lại sau một ca làm việc ồn ào
Lại yêu như chưa từng yêu
Lại rộn ràng như mùa xuân, hoa lá ngập trời.

Tôi thực sự, chỉ hy vọng như vậy
Người yêu cũ sẽ hạnh phúc bên tôi
Dù hai hạnh phúc không cùng một khoảnh khắc
Tôi vẫn chân thành, chúc mừng bạn…

– Quá Pyo –

Thơ Không Tên Số 2
Thơ Không Tên Số 2
Thơ Không Tên Số 2
Thơ Không Tên Số 2

tiền đại hồng thủy

Em hỏi anh sao nhớ tình xưa
Đừng để quá khứ chôn vùi
Để trái tim kia thôi màu buồn
Cho đôi mắt em thôi buồn

Đường đời gập ghềnh có buồn vui
Màu thời gian dễ xóa
Yêu một người dù thời gian ngắn ngủi
Để cả đời mang nỗi buồn

Em hỏi anh tình xưa là gì
Trong nhiều năm để suy ngẫm mãi mãi
Em phải làm sao để hết buồn?
Để giữ màu xanh hiện tại khỏi buồn

Tình lạc bước yêu dại khờ
Anh thề sẽ quên hình bóng ấy
Trái tim mù quáng mê đắm trong tình yêu không thể nhìn thấy
Để buồn với nỗi nhớ chất đầy.

BÍ MẬT
Ngày 24 tháng 6 năm 2021

tiền đại hồng thủy
tiền đại hồng thủy
tiền đại hồng thủy
tiền đại hồng thủy

Cuộc sống là vô thường

Dù muốn hay không cuộc sống vẫn vậy
Cứ trôi theo dòng thời gian
Người nghèo hay người giàu?
Chết rồi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm áp đã là một phước lành
Hãy giữ một cuộc sống yên bình
Có những thứ để tạo hóa của thiên nhiên
Đừng gượng ép, kẻo rắc rối bủa vây bạn.

Đáng hay không vì xa xỉ
Rồi đẩy mình xuống vực thẳm
Nếu tâm không muốn vướng sầu,
Vậy thì đừng cầu xin trong sự thiếu hiểu biết

Sám hối và nhìn nhận lỗi lầm
Nhớ nhắc nhở bản thân thay đổi bản thân
Bất chấp vật chất, ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình rạn nứt

Sống chết luôn là quy luật
Cuộc đời là vô thường, sự thật không thể thay đổi
Đã là con người thì ai cũng như nhau
Cuối cùng cũng phải trở về với cát bụi.

– Tùng Trần –

Cuộc sống là vô thường
Cuộc sống là vô thường
Cuộc sống là vô thường
Cuộc sống là vô thường

Nếu một ngày ta không lấy nhau

“Nếu một ngày chúng ta không lấy nhau
Tôi vẫn vậy, lấy vợ khác
Gom những mảnh vỡ yêu thương
Tôi giữ nó trong trái tim của tôi, ở một góc xa

Vợ của bạn không biết về chúng tôi
Sẽ sinh ra những đứa con không gọi mẹ
Tôi vẫn đang mỉm cười, tôi nghĩ tôi nên
Người vợ nào cũng xứng đáng được yêu thương

Anh cũng sẽ thế, khi mỗi người có con đường riêng
Chọn cho mình một người đàn ông khác
Pháo nổ đầy đường, nhạc inh ỏi
Rộn ràng đám cưới em mê áo hoa

Tôi có con, bạn không phải là cha
Tôi vẫn nấu hàng ngày, những món chồng tôi thích
Tôi vẫn đi chơi, xem phim, du lịch…
Cuộc đời vẫn êm đềm như không quen biết em

Nhưng giữa tất cả sự hỗn loạn, nó chậm và nhanh
Có còn đau cho mối tình đã mất?
Một giấc mơ giản dị đã trở nên dang dở
Tôi nửa sống, nửa chết từ lâu

Một nửa linh hồn tôi đã mất khi chúng ta xa nhau
Tôi chôn vùi với những hy vọng
Còn thân vì mạng nên còn sống.
Vẫn cười, vẫn cố thể hiện tình yêu

Rồi gặp nhau giữa phố đông
Liệu tôi có bình tĩnh trở mặt?
Hay ôm nhau thật chặt, nước mắt tiếc nuối
Làm thế nào chúng ta sẽ? Nếu chúng ta không kết hôn.”

– Anh Vũ Ngọc –

Nếu một ngày ta không lấy nhau
Nếu một ngày ta không lấy nhau
Nếu một ngày ta không lấy nhau
Nếu một ngày ta không lấy nhau

vũ điệu mùa đông

Gió khẽ chơi nhạc cùng em

Đêm đông giá lạnh con tim thổn thức
Bao nhiêu cảm xúc phai nhạt trong lồng ngực
Cố gắng vươn mình cố gắng vượt qua

Mùa thu đã xa chiều lạnh
Tôi lặng lẽ ngoảnh mặt tiếc nuối
Ở nơi đó một lần lang thang
Trên con đường mùa thu lá vàng rơi

Tôi mơ về những kỉ niệm một thời
Hạnh phúc không còn với tình cũ
Bao nhiêu kỷ niệm trong tim tôi luôn ấp ủ
Dù có xa nhau cũng không để trái tim này yên

Mãi mãi ngọt ngào và yêu thương với một vòng tay
Luôn khao khát những ngày còn giữ
Hồn thơ luôn ở trong tim, luôn ngự trị
Nhiều ước mơ xin giữ trong đời.

– Hiền Trân – (28/11/2022)

vũ điệu mùa đông
vũ điệu mùa đông
vũ điệu mùa đông
vũ điệu mùa đông

Từ bỏ

Ngày xửa ngày xưa dưới ánh trăng vàng

Tôi thề tình yêu sẽ không nói dối, tình yêu cuộc sống
Tôi có niềm tin vào con người
Yêu em tha thiết dù bao lời gièm pha

Rồi năm tháng trôi qua
Trăng tròn, trăng khuyết, tre già măng mọc
Tưởng chuyện trăm năm
Nên vợ chồng rất yên tâm

Bất ngờ, đối tượng thay đồ rồi bỏ đi
Sông sâu thành biển người đổi thay
Một ngày giông bão lắc lư
Tre già bật gốc… Tình nồng hơn gừng

Ai… Tôi đã bỏ lỡ nó trước đây
Tìm mới tìm cũ… Xin đừng tiếc
Phận con gái… Có tuổi có lúc
Đứt dây… Buông tay, nối chi đã mỏi

Đời người là năm mươi năm
Sống thanh thản cho bớt đau
Một khi chúng ta đã đến với nhau
Hãy cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn

Ai chua ngọt… Đã từng
Gừng cay muối mặn… Xin đừng nương tựa vào nhau
Yêu nhau rồi… Yêu nhau đi
Đừng làm bậy…Đau cả đời!!!

– Sưu tầm –

Từ bỏ
Từ bỏ
Từ bỏ
Từ bỏ

Thời gian đi

Hai ta nhớ khi ngắm sao rơi

Bao hoài niệm về một thời hoa đỏ
Nhìn lá thu vàng bay đầu ngõ
Tôi thầm thương em gái trăng gầy

Có một lần tôi hỏi gió và mây
Mang nỗi nhớ đong đầy cảm xúc
Và chỉ muốn con tim luôn thôi thúc
Những phút khờ dại đôi khi yếu đuối

Mỗi khi tôi buồn, tôi thức cả đêm
Mơ thấy em hát ru êm đềm
Anh chỉ muốn nói lời yêu thật nhẹ nhàng
Nắm chặt tay cô ấy và không bao giờ buông ra

Tôi hiểu rằng bây giờ có hai nơi cách xa nhau
Lời thề xưa với trời cũ
Chắc cũng bởi cơn mưa chiều tháng bảy
Giây phút chia tay không thấy em cười

LẠI LẠI KỶ NIỆM THỜI TUỔI Đôi mươi.

– Võ Sơn Lâm –

Hà Nội: 23/11/2022.

Thời gian đi
Thời gian đi
Thời gian đi
Thời gian đi

Tiếng nói của thời gian

Thời gian âm thanh của nhịp

Tiếng tim thổn thức em chưa về
Kết thúc một chút đam mê
Lời thề chung một lối về

Và trong ảo ảnh mờ nhạt
Tóc xanh ngày ấy sương lạnh
Sao trái tim tôi vẫn khao khát
Khi tôi quay ngược thời gian, tôi thực hiện một điều ước

Buồn nghe tiếng đỗ quyên
Nỉ non trọn lời thề
Thời gian để chơi với nhịp điệu
Gửi đạo sư với thời gian trôi qua

Ngừng yêu người nhanh đi
Tình yêu thuở ấy mãi không phai
Thời gian lặng lẽ trôi
Mong hương xưa nồng nàn làm ai sầu

Không chung đường về
Con đường cũ mòn mòn từng ngày
Yêu nhau từ đây
Bao nhiêu kỷ niệm cho ai bây giờ?

Mơ hồ thổn thức và mơ màng
Đêm buồn gửi trọn bài thơ buồn
Nhưng thật buồn vui lẫn lộn khi nghe
Đêm trắng gặm nhấm nỗi buồn chia ly.

– Trúc Vân –

Tiếng nói của thời gian
Tiếng nói của thời gian
Tiếng nói của thời gian
Tiếng nói của thời gian

tăm bông trắng

Sau đồi, nắng chiều dần tắt

Trái tim tôi đầy ắp nỗi buồn
Choáng ngợp với khao khát và quay cuồng
Môi hồng thắp lên ngọn lửa khát khao

Nụ cười ngượng ngùng hôm nay
Mi cong chớp ánh sao
Chạm vào nhau đôi má đỏ ngại ngùng
Tình yêu và tình yêu sóng dâng trào

Thấy bạn không thể nói một lời
Những cánh gió xào xạc lá rụng
Chúc mừng để xõa tóc
Rồi bầu trời mất đi đâu?

Cố quên và nhớ sâu hơn
Ông Tô từ chối bắt cầu
Tôi hy vọng bạn sống trong hòa bình
Nhận tất cả những rắc rối về bạn

Nằm nghe gà gáy
Nỗi buồn tăng nhanh, nỗi nhớ
Thời gian trôi qua một cách nhanh chóng
Tình như bông sậy nở trắng bao mùa.

– Nguyễn Phương –

tăm bông trắng
tăm bông trắng
tăm bông trắng
tăm bông trắng

Leave a comment